Là một trong những món ăn đặc trưng của ẩm thực phố cổ, Phở Bưng cái tên thể hiện cách ăn đặc biệt không đâu có vì đơn giản bởi khách thường phải một tay bưng bát phở, một tay dùng đũa thưởng thức cùng tiếng húp sột soạt đến ngon lành. Người bán thì không ngừng tay bên nồi nấu phở, người ăn đông đúc nhấp nhô bên vỉa hè là cảnh tượng thường thấy vào mỗi buổi chiều tối đi ngang qua Hàng Trống.
Nếu chưa, hãy một lần, vào lúc chiều mát ghé thử đầu phố Hàng Trống, đoạn giao với Hàng Bông. Chỗ ngồi giản dị, nồi nước lèo tỏa khói thơm phức, bên rổ phở bên rổ thịt, khách có mười mấy cái ghế xúp để ngồi, bưng bát phở nóng rẫy trên tay mà xì xụp. Nghe có vẻ cực nhọc khi muốn thưởng thức một món ăn thanh đạm nhường ấy. Nhưng nhìn bát phở với nước dùng trong veo chan lên bánh phở trắng nõn, thịt bò từng lát vừa ngọt vừa mềm, hành lá xanh xanh, ăn thử mới thấy cơ man nào là đậm đà, cơ man nào là ngọt ngào. Thêm chút ớt tươi kích thích vị giác, chút dấm chua dịu tê tê, kèm món quẩy giòn tan, không hề bị ỉu. Vì cái hương vị ấy mà bất chấp ngồi ngay vỉa hè, tay phải bưng bát phở nóng, nhiều người vẫn thích những quán phở bưng, phở gánh tới vậy.
Hỏi một anh nói giọng miền trong, ra Hà Nội chơi ăn thử phở bưng, anh cười tươi rói bảo với giọng dễ thương hết sức: “Ăn phở bưng phải chịu cực nghe.” Đúng là cực thiệt, vì không có bàn nên phải một tay bưng bát, một tay cầm đũa ăn, không còn tay cầm thìa, nước dùng thì húp xì xụp. Nhưng nhìn anh ăn rất vui, còn khen quẩy ngon, cắn là giòn tan liền. Một cô bé áng chừng còn học cấp ba, chiều tan học hay ra đây ăn, cũng khen giá dễ chịu, mà bé cười bảo thích mấy hàng ăn vỉa hè. Một đôi tình nhân khác thì tấm tắc khen nước dùng trong mà không béo, vậy mới đúng vị phở bắc mình, chỉ ghét chỗ để xe không tiện. Nhưng thôi vì ngon mà, lần sau lại ghé ăn. Trong bầu không khí đó, thấy lòng bình dị một nỗi hân hoan rộn ràng.
Thi thoảng đi ăn còn gặp những vị khách nước ngoài, muốn thử cái lạ lẫm của một hàng ăn vỉa hè không bàn ghế chỉn chu. Nhất là những du khách trẻ thường rất cởi mở và háo hức với những hàng quán đơn sơ nhưng hương vị rất đáng thưởng thức thế này. Từng có những lần gặp các nhóm du khách ở chè tự chọn 10 nghìn vỉa hè Tạ Quang Bửu, bánh xèo nem lụi khu Đội Cấn… mới biết, nhiều khi họ cũng gạt những định kiến về vệ sinh an toàn thực phẩm sang một bên, để trọn vẹn thưởng thức ẩm thực nơi xứ lạ một cách dung dị và vui vẻ nhất.
Người nơi khác tới, chắc có ít nhiều khen chê với những quán xá vỉa hè thế này. Nhưng phải là người Hà Nội mới hiểu hết cái sự hoài cổ và giản dị đơn sơ của những hàng phở bưng. Nó mang tới một sức hấp dẫn kì lạ với những người đã trót ăn quen cái vị, ngồi quen một bát phở lề đường vừa phóng khoáng vừa dung dị, giá cả thì dễ chịu phải chăng. Ẩm thực Hà Thành phong phú với những phở mặn Gầm Cầu, phở gánh phở bưng, phở Thìn phở Bát Đàn… quá nhiều lựa chọn, rồi gom lại thành quá nhiều thương nhớ cho những người con xa xứ.
Mỗi quán hàng có một bí quyết riêng trong chế biến, có cái duyên để mời gọi khách hàng. Khách cũng có một điều khó lý giải là sự “nghiện” một hương vị, một phong vị thân quen ở những địa điểm quen thuộc. Nên muốn hiểu thêm về một góc Hà Nội, bạn đừng chần chừ mà hãy khám phá những quán phở bưng!
Dù tiết trời nóng bức mùa hè hay se lạnh khi đông đến, quán phở vẫn đông khách lạ thường. Khác xa kiểu cách sang trọng trong nhà hàng, chính chất dân dã đã làm nên một phở “bưng” rất khác. Kiểu ngồi trên chiếc ghế nhựa nhỏ xíu mà người ta hay gọi là ghế con lại khiến nhiều người liên tưởng đến cuộc sống dân dã thôn quê, ngồi quây quần bên mâm cơm ấm cúng. Hàng ghế con được bà chủ quán kê thẳng tắp trên vỉa hè. Khách đến đây cũng rất có ý thức ngồi thành hàng chứ không cản trở giao thông như người ta thường nghĩ. Nhiều người đến đây ban đầu vì tò mò, sau vì phở đã quyến rũ được lòng họ.
Do quán quá đông, nhiều thực khách phải đứng để thưởng thức nhưng vẫn “hết lòng” với phở. Người ta ăn phở sáng, ăn phở trưa và ăn phở tối nhưng quán phở “bưng” vỉa hè Hàng Trống này chỉ bắt đầu từ lúc 6 giờ chiều và kết thúc vào 9 giờ tối.
Bà chủ quán cho hay quán phở “bưng” này chỉ có một nồi nước dùng nên bán hết là dọn hàng về. Vì thế, nếu bạn không nhanh chân thì khó có cơ hội ngồi xì xụp với bát phở “bưng” trên tay. Khách đến đây chủ yếu là thanh niên, sinh viên, cũng có các ông già bà cả tìm về nét dân dã của Hà Nội xưa và cả thực khách Tây nhớ hương vị Hà thành.
Phở “bưng” khá ngon với thịt bò tái chín có đủ nạm và gầu, hành hoa và rau thơm rất dậy mùi. Tất nhiên phở không thể thiếu tương ớt, nước giấm chua, rau thơm… và quẩy rán giòn vàng ruộm. Giá cả ở đây cũng rất phải chăng, chỉ từ 15.000đ cho một bát cơ bản, ngoài ra khách có thể gọi đêm đồ tùy theo nhu cầu.