Hà Nội mang nhiều nét ẩm thực văn hóa nhất là về các món phở hương thơm ngây ngất thực khách. Đây là một món ăn nổi tiếng mà những ai qua Hà Nội không thể không thưởng thức nó đó chính là món phở. Nhưng món phở có rất nhiều quán ăn với nhiều hương vị khác nhau. Với kiểu hương vị của Hà Nội, Nam Định, miền nam hay miền trung…Có rất là nhiều quán ăn cho bạn lựa chọn.
Việc mà nhiều người đến ăn truyền tai nhau nhiều đó chính là quán phở Hương. Quán phở tuy nằm sâu trong ngõ nhưng việc bán hàng của chị Hương lại diễn ra hết sức nhanh chóng. Quán phở là quán phở gia truyền được 30 năm từ đời ba chị để lại. Đến thời điểm hiện tại thì quán của chị cũng chỉ bán tại địa chỉ ngày xưa gần Hồ Tây. Việc chị bán hàng với giá thành là 30 – 35k/ 1 bát. Nhưng cái chất cái hương vị đặc trưng của nồi nước dùng và cả các nguyên liệu đi kèm cũng khiến cho thực khách cũng phải thấy thỏa mãn khi cất công đến tận nơi để thưởng thức.

Nằm trên con ngõ nhỏ nhưng chị vẫn không muốn thay đổi địa điểm bán với khách hàng nhiều hơn và thu nhập của chị cũng tăng lên. Chị chỉ bán có 2 ca là sáng và chiều mà thôi. Số lượng chị bán ra cũng có hạn. Chị dù có làm thêm hay tăng ca thêm giờ thì sẽ giúp cho quán của chị tiếp được nhiều lượt khách hàng hơn. Thế nhưng chị nghĩ làm cả ngày cũng phải có lúc nghỉ ngơi và chăm sóc con cái. Chị muốn được chăm con chị một cách tốt nhất. Chị muốn chăm gia đình mà không cần sự giúp đỡ từ osin.
Gia đình có tốt thì chị mới yên tâm mà bán hàng. Mỗi ngày chị chỉ bán với 300 bát phở. Khoảng 150 bát cho buổi sáng và 150 bát cho buổi chiều. Và chị cũng chỉ mất có 2h để là đã hết. Có những hôm còn hơn. Nhiều khi chị nhận đặt hàng theo yêu cầu mà có khi khách vẵng lai đến lại không được thưởng thức nhiều. Khách hàng thì yêu cầu chị bán tăng số lượng cũng như là mở thêm chi nhánh hay là mở ở những nơi rộng rãi hơn chứ không phải tại gia như chị. Nhưng tất cả các lời khuyên chân thành đó đều bị chị từ chối vì chị còn có gia đình. Chị muốn được chăm sóc nó.
Tuy bán hàng với số lượng có hạn nhưng chị bán hàng vẫn rất là chạy vì chị làm phở ăn rất là ngon và vừa miệng. Chị thay đổi phong cách nấu phở Hà Nội theo phong cách ngon nhưng phải sạch. Theo thị hiếu của nhu cầu của xã hội ngày càng nhiều thực phẩm bẩn. Nhưng chị luôn nói không với nó. Chị chỉ mua những thực phẩm rõ nguồn gốc và thực sự là tươi sạch nên khách hàng đến với chị theo lời truyền miệng, rồi những diễn đàn chia sẽ trên Du lịch.
Nhiều khách hàng tây đến với quán của chị làm chị cũng rất là bất ngờ. Bởi vì chị không nghĩ họ đến quán của chị để thưởng thức. Chị nghĩ chắc họ chỉ ăn ở những quán phở to hơn nhưng họ vẫn cố gắng tìm đến địa chỉ của quán. Đoàn khách đó có đến gần 30 người cùng một lúc đến khiến cho chị cũng thấy ấm lòng hơn. Họ còn xin chụp ảnh cùng chị để lưu lại và giới thiệu cho bạn bè của họ khi đến du lịch tại Hà Nội.
Từ khi chị mở quán phở này thì dần dần các con đường gần chỗ chị cũng mở thêm lên rất là nhiều quán bán phở khác. Tuy không ngon bằng quán của chị nhưng cũng làm cho con phố nơi chị sinh sống thêm nhộn nhịp sôi động hơn nhiều.

Đối với chị khi khách hàng đến quán của chị là được thưởng thức những ẩm thực với nhiều hương vị khác nhau. Chị tâm sự chị thay đổi cách làm phở theo từng ngày. Tuần có 7 ngày thì chị cũng làm theo 7 hương vị khác nhau. Mỗi hương vị khách hàng lại được trải nghiệm từng vùng miền nhưng biến tấu theo thị hiếu của đại đa số khách hàng.
Chắc hẳn ai cũng nhầm tưởng rằng cái tên chị đặt là phở Hương là vì chị tên là hương. Nhưng thực chất đó là vì hương vị của quán ăn của chị. Chị muốn cái hương vị của quán ăn của chị đi vào lòng người khiến cho khách hàng đi mà vẫn nhớ. Chứ không như những quán ăn bây giờ thấy khách lạ thì chặt chém. Rồi thì làm phở ăn không ngon mà lại bán đắt khiến cho khách hàng bỏ đi mà không muốn quay lại lần nữa.
Các du khách đến với quán chị chị coi đó như là các khách hàng thân thiết của mình vậy. Bởi chị muốn làm việc là phải làm từ cái tâm chứ không phải làm để kinh doanh kiếm được càng nhiều càng tốt. Chị sống cũng nhờ nó nên chị muốn duy trì và bảo vệ nó. Chính những điều này làm cho quán của chị nổi tiếng đến vậy.
Chính vì những lý do đó mà chị đã thay đổi cách suy nghĩ đã tân tiến lên theo cách nhìn của xã hội. Chị đã biến việc sử dụng nồi nấu phở bằng than, củi thành những bộ nồi nấu phở điện. Bộ nồi bằng điện khiến cho căn bếp của chị thêm sáng bóng và sạch sẽ hơn hẳn. Việc nấu phở cũng được dễ dàng hơn. Chị cũng có nhiều thời gian bên gia đình nhỏ của chị hơn. Lúc trước chị mất nhiều giờ cho việc hầm xương mà không làm được việc gì ngoài việc trông nồi hầm. Giờ đây thì đã khác. Chị đã tăng được lượng nước dùng hơn nên việc chị nấu thêm cho các khách hàng của mình thưởng thức hơn.
Chất lượng của nồi hầm xương khi làm nước dùng cũng khiến cho chị khá là bất ngờ. Nó giúp cho chị hầm nhanh hơn mà nước dùng vừa trong lại vừa ngọt hơn rất là nhiều so với trước. Chị tiết kiệm thời gian hơn. Khi hầm xương xong chị cũng có thể lấy xương ra nhanh hơn so với bình thường. Nước dùng lúc nào cũng được nóng không vất vả như bếp than trước kia nữa rồi. Chị thấy mình thật sự rất là sướng và cảm thấy đỡ vất vả hơn mà lượng bát phở bán ra cũng nhiều hơn mà không vất vả hơn trước.

Món phở mà chị bán hàng đều được các khách hàng của mình đón nhận không những vì chị bán với giá phải chăng, bát phở ngon mà nhân viên thì không chuyên nhưng lại có độ dí dóm và quan tâm khách hàng. Tuy quán ăn của chị đông khách nhưng chưa khách hàng cảm thấy việc chờ đợi ăn bát phở lại khó chịu được. Vì nhân viên của chị luôn điều tiết được lượng khách hàng của mình. khi họ chờ đợi luôn được các nhân viên chăm sóc tận tình. Chị chuẩn bị những ly trà đá miễn phí. Có những hôm chị phải xin lỗi khách nhiều lần vì chị đã làm không kịp để khách phải đợi lâu.
Nhiều hôm chị thấy áy náy khi mà khách hàng của chị phải kê bàn ghế nhựa ra ngoài vỉa hè để ngồi nhưng tâm trạng của họ thì vấn vui vẻ nhưng sâu thẳm trong lòng chị thấy mình nên sửa sang thêm diện tích quán. Việc chị hàng ngày ngồi bền nồi nấu phở làm những bát phở thơm phức với hương thơm khó cưỡng các thực khách làm cho chị thấy yêu nghề hơn bao giờ hết. Việc ngồi cạnh nồi hầm xương cũng không còn nóng và mùi than như trước kia nữa cũng làm cho chị có được cảm giác thỏa mái để phục vụ khách hàng của mình hơn.